Huy ra khỏi chỗ đông người, đi dọc ven sông rồi mỏi chân ngồi đợi bạn.
Ở bên kia đường có ngôi nhà đẹp lạ, thế là cậu lấy điện thoại ra chụp.
Đèn flash sáng.
Bổng dưng cô gái đứng bên này vỉa hè quay đầu lại nhìn để rồi vô tình rơi vào bức ảnh.
Thế nhưng, có chuyện chẳng giống phim đâu, chiếc điện thoại không thể lưu lại được gương mặt dễ thương đó. Ánh đèn làm nhòe đi đôi mắt cười xinh xinh rồi.
Cô gái cầm 2 chiếc đèn hoa đăng giấy, tiến lại gần Huy hãy đang còn ngơ ngẩn.
– Anh ơi thả đèn hoa đăng và ước nguyện nha anh. Hai chiếc này chỉ 10k thôi.
Huy cười, lắc đầu nói không muốn.
Rồi cậu ngoái đầu nhìn ra sông, bao nhiêu đốm sáng cứ trôi lờ lửng.
…
Cô gái ngồi lại ven đường, mỗi lần khách qua đều đứng dậy.
Cậu lại lấy điện thoại ra chụp, cô gái ngồi quay lưng, bên cạnh có đèn hoa đăng đang sáng, bên kia ngôi nhà đã mờ đi vì không còn lạ.
Huy quyết định sẽ thả hoa đăng.
Cô gái quay lại lần nữa, trên tay vẫn hoa đăng giấy. Lần này cậu đứng dậy.
– Thả ở chỗ này được không? – Cậu chỉ ra bờ sông bên cạnh.
– Dạ được.
Chiếc đèn từ từ trôi ra giữa sông, một mình một quảng rộng.
…
Tiếng Guitar bên thuyền du khách vừa tắt, bình yên vơi đi đâu một nửa.
Huy về.
Cô gái đứng ở đó, đôi mắt cười xinh xinh, bờ môi nho nhỏ:
– Cảm ơn anh nha.
Nụ cười xinh quá. Cậu cũng đáp lại bằng 1 nụ cười.
…